Nắng dường như muốn cháy da, trời bổng nỗi những cơn gió và lạnh lại chuyển mưa...Ôi nắng mưa.bất chợt như lòng người lúc vui lúc buổn ,Nắng vội vàng tắt nhường chỗ cho những hạt mưa ,mưa như muốn xóa đi để trôi chảy hết tất cà...Và đâu đó tiếng lòng đang ẩn lặng, bị khuấy động mênh mang chân bước lang thang nhìn lá vàng rơi ước sủng đầy lối...
Mùa Hạ thật sự đang đến,và từng đêm tiếng ve kêu sao lòng thấy xôn xao bồi hồi. Để lắng nghe âm thanh bản tình ca cũ năm nào để nhớ một người biền biệt đã lâu. Kỷ niệm dường như chưa tàn phai vào buổi sớm mai,con người cũng chưa chìm khuất về buổi chiều tím lặng, dù thời gian có ngã màu rêu phong,