Tuesday 14 March 2017

Mùa chuyển mùa




Đường trần ta có gì mà đường đi sao quá dài cho mai sau.Đời người sao ngắn lại...
Lầm lở vì tin ,lầm lở vì yêu chân thành.lầm lở vì không biết Ghen và một lần lầm lở nữa là không bao giờ quên một người.
Em nghĩ rằng ,em không thể quên một người...em vẫn luôn nhớ và mãi mãi nhớ về một bóng dáng thân quen....
Cuộc sống của tôi bây giờ qua nhiều lối rẻ tôi ngở ngàng tôi hoang mang và tự hỏi chính tôi “Cuộc đời tôi sẻ đi đâu và về đâu ai sẽ là nữa mảnh linh hồn của tôi.Để một ngày nào đó Thiên Chúa gọi tôi …tôi không còn cảm thấy thiếu một nữa linh hồn”Cuộc đời đã cho chúng ta quá nhiều nghiệt ngã đau khỗ bi lụy dù không muốn đối diện nó nhưng thực tế chúng ta cũng phải đối diện.
Bây giờ là mùa gì sao mưa vẫn lất phất rơi,gió vẫn vi vút thổi làm chơi vơi chiếc lá.Mùa chuyển mùa sao ta cũng mãi cuồng quay chốn này.Bàn tay với tìm bàn tay với.
Những sự lẫm cẩm Ôi trạng thái bước vào tuồi vể chiều thế mà lại dể thương!Những lặng thinh để thấy những điều mình ê ấp có thêm giá trị của nó.
Chán....vì sao ?Mòn mõi..vì sao?.vì sao?Hằng triệu triệu ngàn câu hỏi của em khi nghĩ về anh.Em có ngu ngốc quá không anh?
Nhà "Blog" chỉ có vài người bạn thân nhất mà ai cũng busy cả Buồn ơi.....
Mỗi khi buồn người ta uống rưou đễ say và quên,Mỗi khi buồn người đàn ông tìm quên trong khói thuốc.Mỗi khi buồn thì ta lại nhớ ai.Và Mỗi khi nhớ ta lại buồn và ta trõ thành người điên vì người điên không biết nhớ .
Một ngày bình minh sẽ lên,Tôi lần mò từng bước.. Trong cuộc đời có được bao nhiêu vui và buồn.Có phụ nhau đâu sao đễ nát tan lòng.Kiếp này vay mượn kiếp sau bao giờ trả hết thiên thu tình này.

TCB