Sunday 26 January 2020

Nhật ký buồn

 


Nhật ký viết vội …

Đã 3 hôm rồi mà sao tâm tư cảm thấy thật buồn ngoài kia phố xá vẫn đông và mọi người đang nao nức để đón Xuân một mùa Xuân thoáng mà đã 33 năm rồi chợt giật mình cứ ngở chỉ là hôm qua của một đời tha phương .
Có những buổi chiều cuối năm tôi không biết mình phải làm gì đi đâu đôi khi lái xe mà tâm tư mạng nặng một trái sầu ôi những giọt nước mắt từ đâu cứ tuôn trào tôi tự nhủ với lòng không khóc nhưng sao nước mắt cứ chảy như những dòng thác trên cao cuồn cuộn trôi chảy ra ngàn khơi.
Mùa Xuân này buồn hơn mọi lúc tôi thấy tâm hồn mình thật trống trải và một cảm giác thật cô đơn không phải cô đơn vì cuộc sống một mình mà đó là đều tôi lựa chọn .Cô đơn vì nhớ quê nhà nhớ những người thân và chạnh lòng nhớ một người …nhớ thật nhiều …
Tôi không đón Xuân cũng không có hoa mai hoa đào hay hoa cúc .Mà chỉ có hoa lòng tôi đang cưu mang một niềm thương nỗi nhớ thật đông đầy. Tôi ghép mình trong một thế giới âm thầm lặng lẻ chỉ có riêng tôi và những hoài niệm về cuộc đời khi nghĩ về một người . Tôi cảm thấy mệt mõi chán chường chơi vơi giữa những cơn bảo tình và những con người đôi ba lần đã làm cho tôi thương tôi ngao ngán thất vọng Tình yêu bây giờ không còn nữa mà chỉ là vay mượn. Hạnh phúc thật sự rất mong manh như vạt nắng chiều mau tan và dể vở nhường chổ cho một màu đen khi màn đêm buông xuống.Tôi tự nhủ với lòng tình yêu sẽ không còn nữa ….nhưng sao tôi lại mâu thuẩn thế này ….Có phải tôi đang tự dối lòng
Ngày tháng năm
TCB