Sunday 26 February 2017

Thu vẫn chờ một người



Có những giây phút một mình giữa một không gian trống rổng lặng lẻ và chợt thấy thời gian dường như ngắn lại con lằc thời gian nó sẽ không chờ đợi ai Một mình tôi vẫn ngồi đây để chờ đợi một người .Đã gần ba mươi năm rồi thời gian trôi qua kể từ ngày ấy khi cánh chim sắt cánh cửa khép lại và trái tim tôi cũng khép kín theo thời gian với một bóng hình của một thời yêu với bao nhiêu đắng cay ngọt bùi ,
Bụi thời gian phủ kín đời người bao nhiêu chao đảo có những mùa đông lạnh lẻo qua đi rồi những mùa thu rất lặng lẻ về tôi vẫn chưa một lần gặp lại  một người Tôi vẫn mong với những ước mơ rất mỏng manh dù rẳng hơi thở tôi đã cạn theo tháng ngày.

TCB