Wednesday, 31 July 2019

Áo Trắng




Ai đem phơi mà chiều đông buồn như thu nhạt nắng.
Ai nhuộm màu mà tím sắc Hoàng hôn
Nhìn lá bay giữa trời đông cho tan tác mối tình sầu.
Có lẽ nào, ta lạc giữa đời nhau

Đã lâu lắm rồi tình cờ hôm nay tôi đọc lại bài thơ Áo trắng Chợt thấy lòng mình có một nỗi nhớ mênh mông nhớ một bóng dáng thân quen  của một tình yêu cứ ngở sẽ mãi mãi bên nhau.
Nhớ một ngày định mệnh cuối đông tình yêu kia bổng chốc nhẹ nhàng tan vở bỏi cái Tôi không giải thích được để rồi những  cái buồn vui hờn giận vô tình đã làm  tan chảy theo thời gian.Bài thơ áo trắng ra đời không có ngày tháng không nhớ thơ từ đâu có … với những nỗi đau những nỗi nhớ lấp đầy những hố sâu muộn phiền cùng những nuối tiếc cố xóa tan đi những kĩ niệm của nhũng ngày tháng yêu nhau trong đời.
Có lẻ thòi gian đã làm cho con người già nua, trí óc không còn minh mẩn chữ nghĩa cũng mòn cạn đôi mắt đã nhòa .Tình yêu đã chết theo năm tháng nhưng hình bóng kia vẫn mãi tồn tại .

TCB
31.07.2019