Ta tình cờ ta gặp lại nhau nhưng mình cứ như chưa biết nhau bao giờ..Nhớ rất nhiều nhớ một kĩ niệm không thể phai mờ của những tháng ngày ta có nhau,Đã nhiều lần ta cố quên nhưng tất cả những gì thuộc về ai đó vẫn còn in hằn mãi trong tim ,
Một ai đó cho rằng "...Đôi lúc ta vẫn thường giả vờ quên một tuyến phố, giả vờ quên một cái tên, giả vờ quên một kỷ niệm nào đó mặc dù ta biết nó đã đã ghim chặt vào tim, ăn sâu bám rễ như cây cổ thụ nghìn năm trong tâm hồn rêu xanh cỏ mọc. Giống như người say, giống như người điên. Ta giả vờ chỉ để ru lòng thôi khắc khoải, để tạm thời an yên trong những điều luyến tiếc xa vời. Nhưng chỉ là giả vờ thôi..."
Nếu như một người nào đó ngày xưa của HQ tình cờ đọc được những dòng suy nghĩ này chắc hạnh phúc xúc động và rơi nước mắt thật nhiều,,,"ôi ước gì người ấy cũng thế......"
Bài thơ thật tuyệt dịu đọc mà nghe như tim ta nhói đau.Người ấy đã thuộc về một người dù sao đi nữa cũng chỉ là cố nhân không hờn cũng không giận cũng không hề quên.....K Tran đã khỏe lại nhiều chưa thanks bài thơ thứ hai của K viết cho T thật hay.Hugs ...
Một ai đó cho rằng "...Đôi lúc ta vẫn thường giả vờ quên một tuyến phố, giả vờ quên một cái tên, giả vờ quên một kỷ niệm nào đó mặc dù ta biết nó đã đã ghim chặt vào tim, ăn sâu bám rễ như cây cổ thụ nghìn năm trong tâm hồn rêu xanh cỏ mọc. Giống như người say, giống như người điên. Ta giả vờ chỉ để ru lòng thôi khắc khoải, để tạm thời an yên trong những điều luyến tiếc xa vời. Nhưng chỉ là giả vờ thôi..."
ReplyDeleteNếu như một người nào đó ngày xưa của HQ tình cờ đọc được những dòng suy nghĩ này chắc hạnh phúc xúc động và rơi nước mắt thật nhiều,,,"ôi ước gì người ấy cũng thế......"
ReplyDeleteTa tình cờ gặp nhau
ReplyDeleteTrong một chiều nhạt nắng
Anh một mình lặng lẽ
Bên quán vắng ven đường
Em rảo bước loanh quanh
Trên con phố hẹp gầy
Bất chợt nhìn thấy anh
Dáng hao gầy ngày ấy
Tim bồi hồi thổn thức
Lay dậy những cuồng say
Tay đan tay run rẩy
Mặt tím ngắt lạnh căm
Em lao đao ngả bước
Ngang qua phía anh ngồi
Cố tình như làm ngơ
Mình chẳng quen bao giờ
Em nghẹn ngào nuốt vội
Giọt nước mắt tuôn rơi
Còn gì nữa để trao
Lời yêu thương ngày nào
Trả lại anh tình xưa
Cúi đầu em từ tạ
Nghe tim mình ray rứt
Mặn đắng trên bờ môi
Tưởng chừng như đã quên
Mà sao lòng cứ nhớ
Kỷ niệm ngày xưa cũ
Chẳng thể nào phai mờ
Bài thơ thật tuyệt dịu đọc mà nghe như tim ta nhói đau.Người ấy đã thuộc về một người dù sao đi nữa cũng chỉ là cố nhân không hờn cũng không giận cũng không hề quên.....K Tran đã khỏe lại nhiều chưa thanks bài thơ thứ hai của K viết cho T thật hay.Hugs ...
ReplyDelete