Đời vằng em rổi anh có nhớ em không có đôi khi em tự hỏi mỗi khi em nghĩ về anh.Một nỗi buồn miên man dường như đang gậm nhấm quá khứ gậm nhấm cô đon trong tâm hồn em .Tình yêu của em đã cho anh thật nồng nàng và tha thiết nhưng chắc có lẽ anh không bao giờ hiều vì tình yêu của em không có tên gọi.Mà nó chỉ có những nhung nhớ thao thừc và đợi chờ.Thời gian cứ mãi trôi qua em vẫn mãi sống trông ảo tường em vẫn mãi yêu anh cho dù ta đã cách xa nhau rồi em mong sẽ có một ngày anh sẽ về lại bên em,Ôi chỉ là giấc mơ chĩ là ào tường
No comments:
Post a Comment