Friday, 12 February 2016

Xuân đắng cà phê



Xuân đắng cà phê ...
Tôi chờ em bên quán vắng ,
xuân đã đến biết bao mùa ,
đào bao lần buồn trổ nụ ,
khách mấy lượt đã đổi thay ...
Tách cà phê buồn muôn thuở ,
vẫn sánh đậm khi chiều về ,
khói thuốc nồng quen cay mắt ,
quyện xót xa cả hồn thơ ...
Tình trói chân một góc vắng ,
nghe đâu đó tiếng ai cười ,
lòng bổng dưng tuôn rơi lệ ,
đời quanh quẩn một mình ta ...
Xuân cay nồng cà phê đắng ,
ôm ấp mãi bóng hình người ,
đời rong rêu chừ quên tuổi ,
hoang phế được bao lần xuân ...
D Ong 18/8/15

Bài thơ Xuân đắng cà phê của ông D Ong là một bài thơ rất hay và cưu mang một nỗi buồn sâu kín Tôi tình cờ gặp và biết ông qua những bài thơ tình yêu làng mạng trái ngang và dang dở nhưng rất thủy chung,Thơ ông viết rất gần giủ với người  đọc và có chiều sâu tâm hồn thơ của ông  thật huyền bí và có một chút gì đó nếu kéo ....

TCB

No comments:

Post a Comment