Thursday, 7 April 2016

Tình Vọng - Tuấn Ngọc




Từ một nơi nào đó dù rất xa luôn có một người dõi mắt về anh

Wednesday, 6 April 2016

Có phải




Con đường dài quanh co 
Nghĩa trang buồn dều hiu 
Từng phiến đá rong rêu nghiêng ngã
tiếng tình yêu bây giờ không còn nữa 
Trong không gian  tình lặng 
Chì có gió cùng mây trôi
Từng ngày tháng qua rồi
Gởi lại một kinh cầu 
Một chuyện tình dang dở
Đường trần  không chung lối 
Một mai  khi sẽ trở về cát bụi 
Sẽ là mây  khói bay ,,,,
TCB
 Càm tác bài thơ được viết trong tâm trạng có thật trên những đoạn đường dài mỗi ngày tôi lái xe ngang qua và một con đường nhỏ rẻ vào Nghỉa trang mang tên một thành phố nơi có một người bạn thơ của tôi sinh sống.Ông và tôi chỉ mới biết nhau nhưng dường như có chung một cảm nhận .qua bài thơ
Đi tìm ...
Ta mãi đi tìm một khói sương
ngồi trong đêm vắng khóc vô thường
lặng ôm năm tháng buồn rơi lệ
dáo dát trong đời chỉ náo nương ...
Ta mãi đi tìm một chút thương
một bàn tay ấm để qua đường
mai về ôm đất nằm mơ mộng
gởi lại cho đời một nấm xương ...
d ong 28/3/16

Là một làng tử phong trần một thi sĩ khà hào hoa cuộc đời của ông có biết bao nhiêu giai nhân .Nhưng thơ ông viết vẫn cưu mang một nỗi buồn chia xa những nuối tiếc như bài thơ

mộ khúc ...
đời ngàn trùng sóng vỗ
dập dồn nổi đau thương
bài tình ca dang dở
ray rức một cõi tâm
hoàng hôn chiều lộng gió
mang dấu vết lở loang
nắng dìu ta khập khễnh
chợt lạnh lẽo hoang mang
nghe dế giun hỉ xả
nằm đó một cô đơn
từ tâm đời thanh tịnh
chuông gọi tiển linh hồn
d ong 6/4/16

Friday, 1 April 2016

Ôi phù du ...





Cuộc đời có những lúc chao đảo lòng thật buồn thật xót xa mỗi khi đối diện với một hoàn cảnh nào đó một đứa trẻ vài ba tháng tuồi khóc vì đói vì khát sữa một người phụ nữ xinh đẽp lang thang vì mất trí một người đàn ông đang vội vả tìm những mảnh vụn thức ăn thừa thải mà người ta vất bỏ trong công viên Và những hình ành của những cụ già bị bỏ rơi sống lặng lẻ đơn độc như ngọn đèn dầu lần mòn theo thời gian tàn lụi .Một bàn tay không đủ đề sười ấm hết những mảnh đời khốn khổ ,Thương cho một kiếp con người ,Ôi phù du....
TCB

NẾU NGÀY MAI KHÔNG ĐẾN





Vâng,tôi đã chuẩn bị tư tưởng và tinh thần của tôi kể từ ngày xưa ấy khi tôi đạt bút vẽ một nữa trái tim bị tan nát và một chiếc cầu đã gảy tình yêu bây giờ chỉ là mượn vay ngày mai chỉ là ảo vọng... thực tại chĩ có tôi và tôi.. tôi trở vể với hiện tại từ những đau thương.
Tôi bây giờ chỉ là giọt sương thu của đời của những ngưòi thân,của những người đồng khổ tôi gôm nhặt những mảnh tình vụng làm lại một nữa trọn vẹn cho tôi mai sau.Tình yêu ơi tất cả chỉ là giấc mơ.Tất cả không có gỉ thuộc về tôi khi tình yêu chỉ vay mượn.Tôi chỉ muốn tôi là một cánh chim phiêu bạt và chấp cánh bay tự do trong khung trời vô định chưa biết chốn nào là điểm đến cho cánh chim phiêu bạt tôi dừng chân.
Hảy quên,hảy quên và tất đã là của ngày hôm qua...và hôm qua sẽ không bao giờ trờ lại

TCB