Có những giây phút một mình giữa một không gian trống rổng lặng lẻ và chợt thấy thời gian dường như ngắn lại con lằc thời gian nó sẽ không chờ đợi ai Một mình tôi vẫn ngồi đây để chờ đợi một người .Đã gần ba mươi năm rồi thời gian trôi qua kể từ ngày ấy khi cánh chim sắt cánh cửa khép lại và trái tim tôi cũng khép kín theo thời gian với một bóng hình của một thời yêu với bao nhiêu đắng cay ngọt bùi ,
Bụi thời gian phủ kín đời người bao nhiêu chao đảo có những mùa đông lạnh lẻo qua đi rồi những mùa thu rất lặng lẻ về tôi vẫn chưa một lần gặp lại một người Tôi vẫn mong với những ước mơ rất mỏng manh dù rẳng hơi thở tôi đã cạn theo tháng ngày.
TCB
Chờ
ReplyDeleteBuổi sáng ngồi một mình
Giữa một khoảng thinh không
Chợt nhận ra thời gian
Dường như thu ngắn lại
Nhip con lắc đong đưa
Đểu đặn trong thanh vắng
Không chờ đợi một ai
Níu kéo giòng thời gian
Ba mươi năm trôi qua
Em lặng lẽ ngồi chờ
Cánh chim sắt lìa xa
Khép kín cả tim em
Mòn mỏi chờ người xưa
Xanh sao gầy bóng hạc
Mắt dại đêm thức trắng
Mơ màng đến tình xưa
Rồi mùa Đông qua đi
Và mùa Thu lại đến
Em vẫn mơ gặp lại
Người tình thuở dấu yêu
Tóc ngổn ngang sợi trắng
Nếp nhăn viền khóe mi
Hơi thở ngày một cạn
Em vẫn chờ một người
KT
Bài thơ rất hay và cảm động.Thanks bạn tri âm KTran luôn luôn bên cạnh TCB ủng hộ tinh thần Mong bạn hiền thứ lỗi vì mãi đến hôm nay mới đọc được bài thơ hay .Xox
ReplyDelete