Saturday 6 May 2017

Một khoảng trời bơ vơ của Lê Xuân Trường




Tất cả rổi cũng chỉ còn lại một vệt nhớ,môt hoài niệm lắng sâu trong lòng người với những điều mà ta không thể nói ra thành lời Đã .xa rồi đã xa từ thủa nào chỉ còn lại những hạt bụi kĩ niệm còn đọng lại trong trí nhớ mà thôi tình cờ ta gặp lại nhau trong một thế giới ảo nhưng mình cứ như chưa biết nhau bao giờ.Chợt nhớ lại lá thư xưa của một người từ thành phố biển Mandurah

"Ca Khúc: Một khoảng trời bơ vơ của Lê Xuân Trường qua chất giong trầm khàn truyền cảm của Thiên Kim đưa tôi đến một khu phố vắng miền Tây nơi tôi biết, vẫn còn đó bóng dáng một người đàn bà với những nổi buồn chưa vơi về một mối tình đã chết nhưng còn mãi day dứt, tiếc nuối những kỉ niệm cũ giăng ngập hồn .
Thiên Kim thực sự có chất giọng làm đắng lòng người ,chất giọng cuả những bài hát buồn chất đầy nỗi sầu ,cay đắng, cô liêu !
Ngoài hiên nhạt nắng,
bóng ai còn
vương vấn cuộc tình
Cỏ cây vàng úa,
Lá vô tình
lặng rớt bâng khuâng
Ngươì ơi về đâu
vùi ân tình sâu...





No comments:

Post a Comment