Đêm mùa hạ và những nỗi nhớ .
Con phố vắng một căn nhà nhỏ với ánh đèn vàng đợi mong
Một góc nhỏ với bao nhiêu khắc khoải
Anh là ai người đàn ông dáng cao gầy
Mà ta buồn đến vậy
Nhớ anh
Như đêm về se se lạnh trời vào thu
Mình hai đứa cách xa
Anh
Những chiều vàng tôi đợi
Mắt nâu buồn thương quá một người đi mãi không quay lại
....Mênh mông buồn
Đời được mấy lúc vui ?
(Gởi về một người dáng cao gầy đã cho tôi một thời yêu tha thiết Happy Valentines Day)
Đã bao mùa xuân đến
ReplyDeleteEm vẫn mãi thu buồn
Lá rơi hoài... nỗi nhớ
Lòng ta buồn mênh mang
Ta gửi đến giai nhân
Chiều thu buồn man mác
Nhớ em ta khẽ hát
Hết giận rồi lại thương...
Chiều thu buồn man mác
ReplyDeleteNhớ em ta khẽ hát
Hết giận rồi lại thương...
Tha thiết và thật làng mạng với mủa Thu.Thanks mưa rừng chiều với dòng thơ hay.
Hình như chị Thuchieubuon Love muốn nói "Gởi về" nhưng sao lại viết "Giở về"
ReplyDeleteSorry My Phuong Tran nhé vì lý do xa nhà lâu quá viết tiếng Việt chính tả đôi khi sai.Mong thông cảm.
ReplyDeletehi hi hi .. Em biết ngây là chị viết lộn mà hong lẻ chị chê Miền Nam hong hay (?) Mà nếu hong hay thì phải viết "dở" chứ đâu phải "giở" hehehe ...
ReplyDeleteEm cũng viết tiếng Việt không khá lắm mà còn nhận ra lỗi chánh tả của chị đó nha :)
Oups .. hình như em viết trật chữ "ngay" phải hong chị? hahaha Em viết "biết ngây"
ReplyDeleteChúc chị ngày vui vẻ :)
Ok My Phuong Tran,như thế là mình huề nhé.You so cute.
ReplyDeletehehehe .. Chị Love post hình của chị cho em coi với
ReplyDeleteMột người anh ở miền Nam có mắt nâu với dáng cao gầy làm chị buồn miên mang hả? Ông nào có phước dzậy chị Love? Chắc là ảnh ăn nói nhẹ nhàng và có những cữ chỉ thanh tao lắm phải không chị? Có khi em cũng nhớ tới một người giống dị ... Nhưng mà em không còn buồn nữa.
ReplyDelete