Nắng dường như muốn cháy da, trời bổng nỗi những cơn gió và lạnh lại chuyển mưa...Ôi nắng mưa.bất chợt như lòng người lúc vui lúc buổn ,Nắng vội vàng tắt nhường chỗ cho những hạt mưa ,mưa như muốn xóa đi để trôi chảy hết tất cà...Và đâu đó tiếng lòng đang ẩn lặng, bị khuấy động mênh mang chân bước lang thang nhìn lá vàng rơi ước sủng đầy lối...
Mùa Hạ thật sự đang đến,và từng đêm tiếng ve kêu sao lòng thấy xôn xao bồi hồi. Để lắng nghe âm thanh bản tình ca cũ năm nào để nhớ một người biền biệt đã lâu. Kỷ niệm dường như chưa tàn phai vào buổi sớm mai,con người cũng chưa chìm khuất về buổi chiều tím lặng, dù thời gian có ngã màu rêu phong,
Buổi sáng thật bình yên ngồi nghe tiếng chim ngoài kia sân đang hót ,một vạch nắng thật nhạt bên khung cửa nhìn những chiếc lá vàng rời cành bỏ lại những nuốt tiếc ...để bắt đầu một ngày mới....dù rằng ngày hôm qua đã là quá khứ có những nỗi niềm riêng khó phai nhòa Một chút bình yên
Có những tình yêu thoáng qua đã để lại trong ta những khắc khoải những xót xa nhung nhớ và bao nhiêu nuối tiếc mà ta mãi sống với kỷ niệm làm hao mòn tâm hồn đề trái tim khép lại chôn dấu mai táng một chuyện tình một hình bóng đã cho ta một thời yêu say đắm đến dại khờ.Bước chân xưa sẽ mãi mãi không quay về .Tình yêu ngờ như không còn nữa trái tim không còn những rung động khi thời gian cứ mãi trôi qua không nếu kéo lại được như những mùa thu xưa đến và ra đi mang theo những xot xa như những chiếc lá vàng rời cành rơi xuống như một tình yêu đã phôi phai tàn theo tháng ngày....Rồi một ngày Thu lại đến để bất chợt trong ta có một tình yêu lạ lại bước vào tâm hồn dù có muồn hay không cũng không thề ....
Đời vằng em rổi anh có nhớ em không có đôi khi em tự hỏi mỗi khi em nghĩ về anh.Một nỗi buồn miên man dường như đang gậm nhấm quá khứ gậm nhấm cô đon trong tâm hồn em .Tình yêu của em đã cho anh thật nồng nàng và tha thiết nhưng chắc có lẽ anh không bao giờ hiều vì tình yêu của em không có tên gọi.Mà nó chỉ có những nhung nhớ thao thừc và đợi chờ.Thời gian cứ mãi trôi qua em vẫn mãi sống trông ảo tường em vẫn mãi yêu anh cho dù ta đã cách xa nhau rồi em mong sẽ có một ngày anh sẽ về lại bên em,Ôi chỉ là giấc mơ chĩ là ào tường
Ta tình cờ ta gặp lại nhau nhưng mình cứ như chưa biết nhau bao giờ..Nhớ rất nhiều nhớ một kĩ niệm không thể phai mờ của những tháng ngày ta có nhau,Đã nhiều lần ta cố quên nhưng tất cả những gì thuộc về ai đó vẫn còn in hằn mãi trong tim ,
Cuộc sống có thể khó khăn về tình cảm và thề chất Chúng ta cũng cần phải nhớ để chăm sóc bản thân, thể chất và tinh thần, nếu không chúng ta không thể tiếp tục thực hiện trọng lượng của chúng ta đủ trong cuộc sống. Hãy dũng cảm và mạnh mẽ và kiên trì, bởi vì nó sẽ mang lại cho chúng ta một cuộc sống quân bình và tốt đẹp ngày mai.
Bất chợt nhớ lại một kĩ niệm ngày nào đó của một lảng tử một con người của Thiên nhiên .Xin gởi lại người một chút nhớ và vẫn mãi nhớ về một cuộc tình ngắn ngủi những mãi mãi không phai nhòa.
LẠC MẤT MÙA XUÂN
Lời Việt : Lữ Liên
Dìu em đến đem cho đời anh thôi hoang vắng
Tim ta say đắm đã yêu em trong cuộc tình
Giòng tháng năm đó đã cho tình yêu em tha thiết
Những ái ân để phôi pha
Ðành hỡi đuyên kiếp em bước đi trong chiều mưa rơi
Lặng đứng trên bến anh với trông thuyền ra khơi
Những tháng năm đếm lá theo mùa thu chết
Những thu chết
ÐK: ''
Xuân về cho cây xanh lá,
có riêng mình anh, lạc mất mùa xuân
Ðêm đêm nằm nghe hồn bâng khuâng,
Bên song anh trông đầu non trăng xế
Thương bèo trôi theo sông nước
biết bây giờ em lạc bước về đâu
Tương tư về thương đôi mắt nâu
Ðêm đêm tìm trong màn tối muôn saó'
---
Ngồi suốt canh vắng lãng quên sầu thương trong men đắng
Cơn say mê đắm sóng dâng cao ngọn thủy triều
Rồi thấy thấp thoáng bóng em chìm trong đáy cốc
Ðôi mắt ưu buồn thiên thu
Rồi nắng mai đến mây trắng bay khi tàn cơn say
Tình đã xa vắng nỗi nhớ vẫn còn đâu đây
Những tháng năm đến lá theo mùa thu chết
Những thu chết
Xuân về cho cây xanh lá,
cớ sao tình ta chỉ có mùa thu
Ðêm đêm nằm nghe hồn tương tư
Bên song đầu non tan canh bóng xế
Thương bèo trôi theo muôn hướng
biết bây giờ em lạc bước về đâu
Em ơi, chờ em đến kiếp nào ?
Xin cho ngày sau, mình mãi bên nhaụ
Say để lòng không còn nhớ .Say để quên một thời được yêu,Say để không còn thấy ta quá cô đơn.Say để mặc đời theo ta ....say vì đời hoang vắng say vì mãi yêu một người.
Tình yêu giờ xin ngũ yên dù có da diết có xót xa trong nỗi nhớ Để biết rẳng dù muộn màng dù đường đời không đi chung một lối muôn trùng xa cách nhưng trong trái tim luôn có một hình ành mãi mãi khó phai nhòa.
"Em ở chốn nào, cho tôi tìm thấy
Trong từng nỗi buồn, mênh mông còn đấy
Tôi ngồi lặng lẽ sầu
Riêng tôi trong cõi vắng
Trông đợi bao giờ, tình ấy vẫn xa xăm...."
Tất cả rổi cũng chỉ còn lại một vệt nhớ,môt hoài niệm lắng sâu trong lòng người với những điều mà ta không thể nói ra thành lời Đã .xa rồi đã xa từ thủa nào chỉ còn lại những hạt bụi kĩ niệm còn đọng lại trong trí nhớ mà thôi.