Thursday, 20 February 2020

Mùa Thu Muộn



(Image Search)

Khung cảnh một buổi chiều trong một bịnh viện thật êm đềm bên những hàng cây xanh ngát nhưng lặng lẽ đến nảo lòng …
Tôi vội vả bước vào phòng hướng dẫn và hỏi thăm nhân viên trực của bịnh viện “Thưa ông tôi muốn tìm một người bạn vừa được chuyển đến hôm qua từ bịnh viện Sr Charles hospital … và lần theo những lối mòn trên một con đường dẩn đến khu vực dành cho những bịnh nhân lòng tôi bỗng thấy nôn nao và dường như lối đi càng lúc càng xa hơn .
Đứng trước phòng số 6 tôi cố gắng thật bình tỉnh và gỏ thật nhẹ vào cánh cửa đâu đó có một tiếng nói thật khẻ từ bên trong và một cô gái thật đẹp bước ra và chào tôi. Bước vào bên trong nhìn lên chiếc gường bịnh tôi không khỏi xúc động khi thấy một người đàn ông đang ngũ đó là một người bạn một người anh một người thầy người bạn thơ thi hửu của tôi của những tháng ngày xa xưa khi tôi chưa biết gì về Mùa Thu về những thao thức những hoài niệm của đời người như những chiếc lá vàng ngoài kia sân sau khung cửa đang chuyển mình buồn bả rời cành .
Tôi vẩn đứng đó lặng nhìn anh nhà thơ LQH mà tôi luôn trân trọng và quý mến. Cô Trâm người con gái của anh bảo tôi “Ba mới ngũ nhưng sẽ thức nếu biết cô vào thăm ba “
Tại sao và tại sao phải là anh?
Khờ quá em phải không mới vào thăm anh hả ?
Dạ ! em vào nhưng thấy anh say giấc ngũ nên chỉ đứng đây chờ anh ….
Đôi mắt anh trông yếu ớt nhợt nhạt và giọng nói cũng thật nhỏ bàn tay anh vài ba ngón khẻ chào tôi.Còn lại một nữa cơ thể không cử động sau một cơn đau tim .
Những giọt nước mắt từ khéo mắt của anh chảy dài khiến tôi chạnh lòng Tôi nắm lấy bàn tay anh và khẻ nói “Mùa Thu xưa đã qua đi và mùa thu khác lại về mùa thu mãi mãi đẹp dù rằng mùa thu rất buồn cũng như cuộc đời mỗi người chúng ta là một mùa thu là những chiếc lá vàng sẽ úa tàn sẽ phôi pha theo thời gian .”
Anh khẽ gật đầu nói …khi nào anh về khỏe lại anh sẽ viết nhật ký và sẽ tặng cho cô một bài thơ Mùa Thu Muộn ……

TCB


No comments:

Post a Comment