Monday, 13 August 2012

   


Đất,Trăng,gió và Anh
for everyone


Đất không khóc,đất âm thầm nhung nhớ
trăng cũng buồn,trăng ủ rũ trong đêm
gió cũng tiếc mùi thơm thân Ngọc nữ
anh cũng thèm vị ngọt của môi em!

 Thơ: Nguyentrieuanhtam

Thời gian vẫn lặng lẻ đến và trôi qua đi như một cơn gió thoảng Tôi.chợt nghĩ về một tình yêu.Tôi đam mê và yêu ai thật nhiều.Tại sao thế giới này lại có anh để hình bóng anh luôn ẩn hiện trong tâm hồn tôi trong cuộc sống của tôi để từng ngày từng phút giây tôi thấy mình hụt hẳn vì không anh.Thành phố miền Tây thơ mộng những con đường dài thênh thang bên những hàng cây Jacaranda màu hoa tím thơ mộng mà từng chiều tôi di qua.. chạnh lòng nhớ anh đề tình cờ những giọt nước mắt tôi rơi xuống chạm vào môi mình khi nhìn hoa phượng tím của một thời yêu vội.
Con đường nhà tôi cách nhà anh không xa nhưng mình vẫn còn xa cách nhau quá Cuộc sống và trách nhiệm là bức tường vô hình là đôi bờ ngăn cách giữa tôi và anh.
Anh,người đàn ông lạ kỳ người đàn ông khiến tôi chao đảo nhưng cũng là người đàn ông đã cho tôi một tình yêu khó phai nhòa.Tình yêu của tôi dành cho anh vẫn như ngày nào vẫn cuồng nhiệt  vẫn thiết tha.".Giận hờn,trách móc,Ghen .có nên không?






Mơ về anh, Oct 29, '11 11:01 AM
for everyone

Trời đã vào khuya  mùi hương của sương đêm lành lạnh và dường như đang len lỏi qua các khe cửa thổi vào nhà,Một cảm giác lạnh thật lạnh và cô quạnh.Ngoài kia con đường  thật im vắng nhưng thình thoảng cũng còn vài chiếc xe đi ngang qua.Bất chợt tôi lại giựt mình vì một tiếng máy xe hơi của một người nào đó dừng trước sân nhà.
Dream.....
Có lẻ giờ này từ một nơi rất xa anh đã yên giấc ngũ rồi.Chỉ còn lại tôi một mình nghĩ về anh.Tôi cố gắng xua tan tất cả những hình ảnh gợi nhớ về anh.Tôi cố nhấm thật chật đôi mắt để đi vào giấc ngũ không có muộn phiền không nhung nhớ vì tình yêu của tôi dành cho anh.Người đàn ông của một thời đã làm cho tôi say đắm một thời làng mạng thánh thiện.Một tình yêu cho đi không có nhận lại.
Ngũ làm sao được ôi cái giá lạnh về đêm.Không phải lạnh vì gió,không phải lạnh vì  những hơi nước động lại do những cơn mưa trái mùa trên thành phố sương mờ miền Tây này.Lạnh vì thấy đời mình nhiều xót xa.Và cuộc đời anh sao đoạn trường.
"Honey....I can 't ....I can't
Anh,tôi mong rằng anh sẽ vui và tìm lại những gì trong anh đã bao ngày ngũ quên bên cạnh chủ nhân cuộc đời anh với tôi anh là một hình ảnh đẹp với anh tôi chỉ là một chiếc bóng bên lề cuộc sống của anh mà thôi  tôi sang sẻ với anh những gì anh không thể sang sẻ với người khác Chủ nhân cuộc đời của anh mới là cứu cánh giúp anh .Nói đi anh....nói đi anh....hảy nói....hảy trải lòng mình ra cho người chủ nhân cuộc đời anh biết và hiều anh hơn vì sao và vì sao người đàn ông của họ không thể là một anh chàng cởi ngựa trẻ trung dũng mãnh trên các trận tình ái khi tuổi đời cứ trôi nhanh.Đừng lo sợ và cũng đừng ngẩn ngơ .Tình yêu giờ cũ trái yêu giờ không còn nhưng phài sống phài hy sinh và phài chấp nhận những gì nó đã và đang thuộc về mình.Đó là hai chử thủy chung.
Anh nhé ,tôi vẫn là tôi và giấc mơ về anh thật xa nghìn trùng.

TCB



....Nếu một ngày nào đó hình bóng anh thực sự không còn trong tôi như bầu trời không còn nắng và mây sẽ thôi bay và tôi sẽ chẳng còn gì ngoài một mảnh hồn rả rời  trống trải vô vị.

"Trời đã rét mướt cùng gió mưa
Khóc anh chiều tiển đưa thế thôi 
tàn giấc mơ....

Nhớ về anh nhớ về một kỷ niệm nhớ về những tháng ngày ta có nhau.Làm sao quên được một hình ảnh đẹp.Những ân cần,những mong đợi những yêu thương gởi nhau khi anh xa vắng.Lòng thật buồn hiu hắc vì nhung nhớ.

"Anh xa xôi bóng mưa giăng mờ lối
anh xa xôi áo bay trong chiều rơi
anh xa xôi áo em tím lẻ loi
Tím khung trời nhớ nhung đầy vơi......"

Chiều thứ bảy ngày nào mong anh thât nhiều,Anh cứ hẹn rồi anh lại thôi.Ừ thôi cứ hẹn anh nhé... anh cứ hẹn hoài cho tôi mãi luyến lưu.Giận anh nhiều nên Trời cũng mưa

"Mưa rơi rơi bóng anh như làn khói
Mưa rơi rơi bóng anh xa ngàn khơi
Mưa rơi rơi có hay chăng lòng tôi
Có hay bao giờ bóng người yêu tới"

Mỗi ngày qua đi tôi vẫn chờ anh đến.Thế nhưng người đàn ông kia vẫn xa mịt mù.Từng ngày qua đi ôi sao dại khờ.Tìm lảng quên bóng hình anh bên những công việc nhưng rồi lại thẫn thờ vì những dòng chữ thật ngắn của anh.Anh yêu ơi

"Từ khi xa anh em vẫn yêu và nhớ
Mà sao anh đi mãi không về nữa
Một bóng áo tím buồn ngẩn ngơ
Khóc trong chiều gió mưa
Khóc thương hình bóng xưa
Ngàn thu mưa rơi trên áo em màu tím
Nhuộm tím những chuổi ngày vắng nhau
Tháng năm còn lướt mau
Biết bao giờ thấy nhau."

(trích đoạn từ Ngàn Thu áo tím)

Hoàng Trọng Vình phúc




No comments:

Post a Comment