Không biết tôi phải bắt đầu từ đâu để nói với anh rằng "Tôi mãi mãi không quên anh"hình bóng anh vẫn tồn tại và ngự trị trong tâm hồn tôi.Cho dù thời gian có xoá mờ tình của tôi với anh nhưng anh ơi Tình yêu chân thật và tha thiết của tôi không bao giờ bị hủy diệt.Những khi tôi buồn và nhớ về anh tôi lại nhìn lên bức chân dung...
Khuôn mặt hiền hòa cùng đôi mắt trũng sầu thật bụồn của Đức Kitô làm chạnh lòng tôi bởi những mũi gai nhọn quấn quanh vần trán của ngài tôi thấy tim mình nhói đau.Tôi yêu Ngài và tôi cũng yêu anh yêu một con người thật lảng tử phong sương một người đàn ông thật nhiều ưu ẩn không có một ngôn từ nào để tôi viết về anh.Ngày tôi yêu anh là lúc tôi yêu màu tím.Màu tím thật thơ mộng và lảng mạng nhưng rất kiêu sa,tôi yêu từng đường nét phiền muộn trên khuôn mặt mỗi khi anh suy tư.Nhưng cuộc đời lại khoát lên tôi một màu áo đen mòn mõi bổn phận và trách nhiệm bao nhiêu cay đắng .
Thôi thì bắt đầu lại từ đây vậy :0)
ReplyDeleteThanks, Love
Oh..thật ấm lòng vì T vẫn còn một người bạn tri âm.Thanks Elle.
ReplyDelete