Tuesday, 30 December 2014
Một chiều cuối Năm
Anh nói đúng rồi anh ạ...,ngày mai anh đi chắc em sẽ buồn và nhớ anh.Em vô tình chẳng có thể nào làm sao em nhớ anh được.Anh lại nói rằng anh sẽ mãi nhớ về em.Em thì nói làm sao nhớ được vì tình cảm của anh như một cơn gió thoáng qua và ngày mai sẽ không còn nữa .Anh nói đó là Định Mệnh....và chiều nay đường về nhà sao quá xa mà lòng người lại trống trải ....Buồn.
TCB
Nhớ một người khách lạ
Nhớ một người,một người xa lạ nào đó vô tình đã đi qua.tâm hồn tôi.Đã bao nhiêu năm tháng rồi..Tôi cứ ngở trái tim tôi sẽ không còn thổn thức nhưng sao tôi đang mang một nỗi nhớ, nhớ một hình bóng về một người mà tôi đã tình cờ gặp. cố quên đi, tôi cứ nghĩ, cố quên đi là không còn vương vấn, cứ nghĩ rồi sẽ qua những giấc mơ, rồi cuộc đời sẽ bình yên khi lòng bình lặng…
Người khách lạ chợt đến như khi những giấc mơ đêm vô tình gọi cửa, như khi nhịp tim một lần đập lệch đi so với quy luật bình thường, tôi đã từng biết rằng tôi và người mãi mãi sẽ là những hạt bụi đọng lại trên cánh cửa thời gian, cố tập cách quên đi để đi về một nơi chốn khác, bình yên hơn.
Hôm nay, tôi đã nhớ người, tôi giật mình hoảng hốt với trái tim và những ý nghĩ cuồng quay, xin định mệnh đã đi qua thôi đừng quay ngược lại, bụi thời gian đã đọng bám nơi cánh cửa cuộc đời tôi, xin đừng ai lau chùi làm mới lại những cảm xúc xưa kia…tôi muốn quay ngược lại về quá khứ, tôi muốn đi ngược lại tương lai để xoay vần tất cả, và người ơi, tôi làm sao có thể bắt mình quên đi nỗi nhớ cuồng quay về người đang đốt cháy lòng tôi.
Tôi nhớ người, chắc người cũng chẳng thể biết đâu, người bây giờ cũng đang xa lắm... với những nỗi lo bộn bề cuộc sống, với ngày trôi qua và đêm sẽ đến, cuộc đời người còn nhiều lắm những ước mơ tình cảm của người dành cho tôi cũng đẹp đẽ và thanh cao, người đón nhận tôi bên người bằng vòng ôm và nỗi nhớ, bằng bàn tay người nắm chặt tay tôi, bằng môi người áp vào môi tôi nóng bỏng, người đã trao cho tôi cạn kiệt tình người, cũng như tôi trao người những giấc mơ cháy sáng …
Tôi và người như hai kẻ đi ngược con đường mặc cho số phận, nỗi nhớ kia đang đốt cháy lòng tôi Tôi với tay tìm bàn tay người nắm trọn trong hư không.Tôi vẫn đi tìm tôi vẫn đi đến mòn dẹt cả đôi guốc thời gian, tôi cứ đi tìm mà không biết đích đến của đời mình,
Người hãy đi đi, đi trên con đường dành cho người, chẳng có hình bóng của tôi, người nhớ về tôi, hay quên đi để lấp đầy khoảng trống bằng một hình bóng khác …mặc kệ tôi loay hoay với nỗi nhớ về người, mặc kệ tôi nỉ non với trái tim mình, thổn thức…mặc kệ tôi lang thang qua từng góc kỷ niệm về người, để gió cuốn đi.
TCB
Saturday, 6 December 2014
Friday, 5 December 2014
Nhặt một bài thơ hay
Tôi không phải là kẻ lái đò
Nhưng sao...
vẫn đợi khách sang sông
Tôi không phải là dũng tướng
Chém giặc hay phá thành...
Nhưng vẫn thích...
chiếm đoạt trái tim ngoan
Tôi không phải là tình si
Sao lạc hồn từ thuở mất em
Tôi muốn làm thi sĩ...
Để ôm mãi mùa thu đi...
Hốt lá vàng rơi rắc...
rơi rơi...
Đốt thành tro tàn kỷ niệm
Mỗi đêm về...
Vẽ hình em...
theo làn khói thuốc nhẹ bay...
Cho chìm vào hư vô...
Cõi mộng liêu trai
Là hoạ sĩ...
Tôi vẽ em bằng cả trái tim
Pha màu sương khói...
mong manh
Để bức tranh này
tuyệt mỹ!
Đấu giá
cho biết tình yêu đẹp vô vàng
Nhưng mà...tôi không bán đâu...!!!
Bởi xa nó...như xa mùa thu
Thà cô quạnh
trên đường khuya vô định
Chứ xa nàng...tôi chết lịm một đời trai.
(CN Tho Tinh) 05-12-2014
Wednesday, 19 November 2014
Giây phút bình yên
Peony Rose(Love) or pink carnations(I'll Never Forget You) cũng không biết hoa nào đúng.Mua vài nhánh về kết thành một bình hoa đôi khi cuộc sống có nhiều chao đảo tìm một sự trầm tỉnh lắng động nơi tâm hồn.,
TCB
Saturday, 15 November 2014
"Định mênh"
(Phỏng theo tác phảm Định mênh cuả Mây trích đoạn)
Tôi nghệch ngoạc trên trang nhật kỳ không màu vỏn vẹn nét mực đen hai chử "Định mênh"
Giản đơn thế để đặn lòng thôi lưu luyến.Tất cả là vô hình như làn gió không tên.Và anh chưa hiểu nỗi tôi hết...tôi không tham lam những gì thuộc về kẻ khác cũng không tham vọng cao sang hay bất cứ danh vị gì của anhTrái tim tôi chĩ để dành cho tình yêu chân chính.đó làTình yêu chân thật .Không tính toán ,không lời và lổ .Tôi chỉ muốn tôi là người đàn bà mà anh mong mõi anh tha thiết kiếm tìm.Một ngôn từ vỏn vẹn"Tôi iêu anh".Nhưng vì sao tình lại quá mong manh .Đề tôi sầu tôi bi luỵ trong nhửng cái nghiệt ngã chờ đợi vô vong.
@Tôi quay về với thế giới của riêng tôi.Nơi có tiếng cười cố lấp vết lõm trũng sâu hố mắt.Đuỗi bắt chiếc bóng mình....Nghiêng đỗ giấc mơ hoang.Tự bịến mình thành một mùa thu tự lúc nào... những chiếc lá mùa thu bỗng dỗi hờn rời cây bay mất... tôi.ngơ ngác hỏi Cuộc đòi đó là"Định mênh "hay sao?
Friday, 10 October 2014
Tháng Mười Jacarandas mưa màu tím nở rộ
Chiều nắng Hạ rát da ta giọt nước mắt nhạt nhòa
Lang thang buồn hoa tím rơi giăng tím cả một chiều.
Tôi về đâu khi chưa xóa nỗi âu sầu.
Vẫn âm thầm ôm nỗi nhớ một người đi.
TCB
Monday, 11 August 2014
Cung Buồn rét mướt hồn Thu
Gởi Tùng Thái,Angmaybay,HàQuang,Mưa Rừng Chiều,Vynn Khuất
Cung buồn
rét mướt hồn thu
em qua áo lụa
sương mù hơi sương
cành cao
chim nhớ lạ thường
nhớ em thu xuống hoang đường cô liêu
Trung Pham
Thursday, 3 July 2014
Tháng 7 buồn mãi không qua được vách sầu
Miền Tây chiều nay nắng thật nhạt và chỉ còn thấy những áng mây thật mong manh dần xa khuất làm cho lòng người càm thấy bâng khuâng và nhung nhớ tiếc nuối ... Chẳng biết ai đặt tên tháng 7 chi cho buồn quá: mưa ngâu. Chuyện tình của nàng Chức Nữ và chàng Ngưu Lang một chuyện tình buồn,dang dở ngăn cách có phải chăng cũng chỉ là truyền thuyết mà sao lại phải là tháng 7 giá lạnh đến buốt cả da người. Ôi sao ta Nhớ mãi một Người.
Thiếu Phụ
Tôi nhìn thấy cuộc đời trong mắt em thiếu phụ.
Giọt long lanh nữa vời như dỗ giấc phù du.
Em có nghe tình tôi nâng niu từng ấp ủ.
Khi hồn biết yêu rồi một lần là thiên thu
Em ngồi hát bên trời đóa quỳnh hoa hé nụ
Đêm trăng sao vời vợi Thánh thót một lời ru
Em ngước mắt nhìn tôi thiên đường như kết tụ.
Lần em đến đôi chân dài cuối phố
Mắt đượm buồn khi môi cố nụ vui..
Lúc em đi nghe tất cả chôn vùi
Hôm hạnh ngộ còn ngọt bùi trong mơ
Mong từng phút giờ em ghé thăm giấc ngũ
Cơn say khiến vật vờ
Trời lại sắp vào Thu
Yêu quá yêu tình tôi
Hơn bao lần nhấn nhủ hương lệ quyện bến bờ
Thuyền tôi lại mộng du.
Thiếu Phụ (by Conbugiu)
Hôm nay tình cờ tôi thấy lại bài thơ của Conbugiu chợt thấy nhớ brother thật nhiều một người anh một người bạn tri kĩ của tôi nhớ mãi có lần anh bào với tôi ." Anh sẽ là cái Bin đề em trao giờ cho anh hết tất cà vui buồn cho tâm hồn em được bình yên và thanh thản." Mong anh vẫn luôn khỏe và tôi vẫn nhớ mãi tiếng hát và những vần thơ của anh ngày nào,Cám ơn anh một tình bạn ,
Thuchieubuon
Saturday, 17 May 2014
Beethoven-Moonlight Sonata
Có những kỉ niệm bất chợt bỗng quay về từ một nơi nào đó trong ký ức một hình bóng ai đó. Lòng cố gắng thật nhiều để đừng nhớ đừng nghĩ mà sao vẫn thấy khó quên Dù rằng ai kia đã xa rồi đã quên hết tất cả.Mỗi một bài nhạc tôi lại tìm thấy hình bóng ai kia nơi ấy.Một lảng tử đa tình.Bài Beethoven-Moonlight Sonata tiếng nhạc đã vô tình chạm vào trái tim của tôi một nơi có một người đã một thời khiến cho tôi yêu đến dại khờ.
Miss Ya Mandurah
Sunday, 6 April 2014
Trăm năm sỏi đá cũng cần có nhau
Trăm năm sỏi đá cũng cần có nhau.Mẹ già như trái chuối chín Dù chỉ được gọi môt tiếng mẹ duy nhất thôi cũng làm cho tôi thấy ấm áp chất chứa bao nhiêu yêu thương của mẹ dành cho tôi.Ôi bổng dưng lòng tôi xao xuyến bồi hồi và một cảm giác thật buồn bên những giọt nước mắt từ đâu cứ tuôn trào ...".Nhớ mẹ ,con nhớ mẹ quá mẹ ơi"bà mẹ quê,Người mẹ mà tôi đã gặp duy nhất chỉ có một lần khi về thăm quê hương thế mà đã 14 năm trôi qua.Hình ảnh một buổi sáng người mẹ già bé nhỏ lụm cụm bên những túi xách nào là nhản trái sầu riêng quày dừa tươi và ngồi hằng giờ ngoài cửa khách sạn chờ con ngũ thức dậy mà khống dám gõ cửa để mang quà cho con. Mẹ ơi,con làm sao quên được mẹ làm sao con quên được khuôn mặt và đôi mắt dịu hiền của mẹ và tình của mẹ dành cho con.Dù chỉ một lần gặp mẹ nhưng con nhớ mẹ mãi mãi dù cho định mệnh đã an bài nhưng mẹ vẫn là mẹ của con...
Sunday, 30 March 2014
Yung Nguyễn
A Friends as Like You
To have a friend like you
With whom my heart share
The endless hopes and fondest dreams
Knowing you is always there
To have a friend like you
As a light of beacon that saves
My lonely ship and purposeless life
That you guide over ferocious waves
To have a friend like you
Forever in my mind
holding on the sweet and darling time
That the good shall forever stay
No matter what the future going on
whatever life my send
within my heart I have loved you
by you my best friend
By Sculptor & Poet BirghtQuang
Friday, 21 March 2014
Sunday, 2 March 2014
Không có Anh
Vynn Khuat ...một người bạn tri âm vừa từ giả gia đình FB để trở lại thế giới riêng tư của anh bên khung trời Blogspot .Hai ngày rồi thiếu vắng đi một người bạn trong những người ban mà tôi trân trọng quý mến của ngôi nhà FB của tôi một mái ấm gia đình nho nhỏ. Tôi cảm thấy rất buồn nếu như thiếu vắng đi một.
Tôi và anh Vynn Khuat là bạn với nhau từ nhiều năm tháng gặp và làm bạn nhau ở trang web Multiply.Nơi ấy cho tôi khá nhiều kĩ niệm và đã có những người bạn đã đễ lại trong tâm hồn tôi và trái tim tôi một dấu ấn khó quên.
Hôm nay tôi về bên Blogspost thấy anh Vynn ngồi chống cầm suy tư một mình bên ấy.Và dường như anh có điều gì rất lạ và anh viết một bài "Lẻ vô thường Hợp tan"
Đọc bài viết mới của anh tôi hiều một phần nào tâm sự.Tôi để lại cho anh một comment ....nhưng rồi sao đó tôi suy nghĩ lại tôi thấy mình không muốn cham vào những giây phút riêng tư của anh.Tôi lại xóa đi .
Anh Vynn Khuat ơi,mong anh sẽ tìm được sự an bình và tâm hồn anh sẽ lắng động lại của " Cơn bảo tố trong Lòng" anh nhé .
Với T anh là người anh và cũng là người bạn duy nhất còn lại từ Multiply .Angmaybay không còn nữa ,Conbugiu cũng tan theo thời gian.
Mong sẽ có một ngày tao ngộ.....
Friday, 14 February 2014
Gởi về miền Nam
Đêm mùa hạ và những nỗi nhớ .
Con phố vắng một căn nhà nhỏ với ánh đèn vàng đợi mong
Một góc nhỏ với bao nhiêu khắc khoải
Anh là ai người đàn ông dáng cao gầy
Mà ta buồn đến vậy
Nhớ anh
Như đêm về se se lạnh trời vào thu
Mình hai đứa cách xa
Anh
Những chiều vàng tôi đợi
Mắt nâu buồn thương quá một người đi mãi không quay lại
....Mênh mông buồn
Đời được mấy lúc vui ?
(Gởi về một người dáng cao gầy đã cho tôi một thời yêu tha thiết Happy Valentines Day)
Subscribe to:
Posts (Atom)